"Oanh long long~"
Một cột nước cao phải đến mấy chục thước trực tiếp đổ ầm xuống, oanh kích giữa hồ sâu, khiến cho bọt nước sủi lên vô số. Ở giữa hồ sâu, nước trôi theo một dòng hà lưu hẹp chậm rãi chảy xuôi. Ba Khắc, Tái Tư Lặc hai người cũng thuận theo dòng hà lưu này mà tiến về phía Hắc Ô sơn.
Ở cuối đoạn hà lưu này là một khoảng hồ nước yên lặng, giữa hồ có một tòa mộc ốc trang nhã.
Phía trước mộc ốc có một thân ảnh khoác trường bào màu xám với mái tóc dài đang chậm rãi huy vũ một thanh tử sắc trường kiếm. Nói là chậm rãi ... song cũng khiến cho Ba Khắc, Tái Tư Lặc 2 người phải sinh ra một loại ảo giác. Thoạt nhìn thì chậm, song trên thực tế lại là nhanh đến đáng sợ.
Cái loại cảm giác thác loạn này khiến cho Ba Khắc, Tái Tư Lặc muốn hộc máu.
Một kiếm xuất ra, khiến cho không gian xung quanh cứ như là bị uốn cong đi vậy.
Ba Khắc, Tái Tư Lặc nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Lúc này mới có mấy tháng thời gian mà Lâm Lôi đã lại có đột phá rồi! Bọn họ từ trước tới giờ chưa từng trông thấy Lâm Lôi thi triển ra loại kiếm pháp này, cho nên khi vừa mới nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, bọn họ đều dám chắc rằng kiếm pháp này có uy lực vô cùng đáng sợ.
Ba Khắc, Tái Tư Lặc hai người đứng bên bờ hồ, lặng lẽ đứng chờ.
Sau một hồi lâu thì Lâm Lôi thu kiếm.
"Qua đây đi." Lâm Lôi vung ống tay áo lên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-long/1428372/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.