Trốn vào nơi mà Ôn Kỳ nhìn không thấy, Lâm Dực trưng ra sắc mặt vô cùng nghiêm túc nắm chặt tờ báo trong tay.
Nguyên lai Lục Nhiên đã đính hôn vào nữa tháng trước, hôm nay, tất cả các báo chí đều đăng thông tin rất chi tiết, hôn lễ sẽ được tiến hành vào một tuần sau. Tính tính toán toán thời gian đính hôn, xem ra cũng gần với lúc Ôn Kỳ mang theo nhóc Ôn Lục rời khỏi nhà.
Trách không được ngày đó Ôn Kỳ chẳng hiểu sao lại muốn đi uống rượu, Lâm Dực ném tờ báo đi, một bên đi trở về một bên nhíu chặt mày, điều khiến y kinh ngạc nhất chính là đã qua lâu như vậy, Ôn Kỳ vẫn chưa hề nhắc đến chuyện này dù chỉ một chữ.
Trở lại quảng trường, nhìn nhìn Ôn Kỳ ngồi ở trên băng ghế, Lâm Dực khẽ thở dài, bất động thanh sắc mà sửa sang lại cảm xúc cho tốt.
Cả một ngày dài sau đó, ngay cả lúc mang hai đứa nhóc đi ăn pizza ôn lại chuyện xưa, Lâm Dực vẫn một mực điềm nhiên như không có việc gì, thẳng cho đến khi về nhà.
“Hay là để cho Ôn Lục ở bên chổ tôi hôm nay đi, Nam đại ca thật có chút hơi nhớ nhóc, đã thì thầm nói với tôi hết mấy lần rồi đó,” tới lúc đèn đỏ, Lâm Dực quay đầu lại, “Tôi trước chở hai đứa nhỏ về nhà trước, chờ thu xếp ổn thỏa rồi, tôi muốn cùng anh nói một vài chuyện.”
Vốn tưởng Ôn Kỳ sẽ không dễ dàng đồng ý, Lâm Dực đang chuẩn bị tìm lý do khác, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-lo-phu-phu/2380316/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.