Sau ba giờ bay, máy bay hạ cánh xuống sân bay Tetto của nước Nhật.
Giống như biết điều gì đó, Mặc Lục từ đầu đến cuối vẫn nằm trong ngực Yamakawa Gin liền nhảy một cái, sau đó lại nằm sấp trên đầu vai Sở Vĩnh Du.
Khuôn mặt Yamakawa Gin lưu luyến không rời, thật hết cách, Mặc Lục chẳng những vô cùng đáng yêu, mà thật sự giống như Sở Vĩnh Du đã nói, nó cực kỳ có nhân tính, từ trước đến nà cô ta chưa bao giờ thấy con chó nào như vậy.
Đừng nói cô ta, đến ngay cả Nozawa Yuri, từ đầu đến cuối chỉ cần có ý định sờ vào Mặc Lục một cái, thì sau đó nó sẽ ưm một tiếng, né tránh, dưới tình huống như vậy, tình cảm dành cho Mặc Lục vẫn không thay đổi, giờ phút này cô ta cắn môi dưới, mở miệng nói.
"Anh Sở, xin hỏi Mặc Lục thuộc giống nào? Có thể mua được ở đâu? Dùng bao nhiêu tiền tôi cũng bằng lòng.”
Yamakawa Gin mặc dù không nói, nhưng trong ánh mắt biểu đạt rất rõ rằng cô ta cũng có ý nghĩ như vậy.
"Mặc Lục là tôi nhặt được, vậy nên hai người hỏi những thứ này, tôi thật sự không thể trả lời.”
Nói như vậy, Sở Vĩnh Du cũng không được cho là nói dối, Mặc Lục chắc chắn có thể xem là duy nhất, toàn bộ trái đất, có lẽ chỉ có một con này.
Huống hồ tên nhóc này lại còn dùng Long Mễ làm khẩu phần ăn, cho dù Yamakawa Gin là một phú bà nhỏ, vẫn chưa hoàn toàn kế thừa tài sản của cha mình, có thể nuôi nó hay không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633412/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.