Mặc dù Ngô Siêu đã ngạc nhiên đến mức không thể tưởng tượng được, nhưng hình như giờ không ai để ý đến anh ta, mà đều tập trung lên người Sở Vĩnh Du – vị khách không mời mà tới.
Giờ Cửu Tà đã từ từ xoay người lại, nở nụ cười tự giễu.
“Tôi trốn chỗ này chỗ kia, cuối cùng vẫn phải đối mặt với cậu.”
Vẻ mặt của Địa Sát Số 36 bên cạnh bỗng trở nên dữ tợn, khí thế quanh người xao động, mang theo gió lớn thổi mấy người xung quanh liên tục lùi về sau.
Giờ mấy chưởng môn đó và người trong Liên minh dị năng mới vỡ lẽ, không chỉ Cửu Tà lợi hại, mà ngay cả thanh niên trông có vẻ bình thường đi bên cạnh cũng đáng sợ như thế.
“Thưa ngài, đây chẳng phải là Sở Vĩnh Du à? Tôi vẫn không tin, ngài cứ để tôi tiếp anh ta.”
Dứt lời, quần áo trên người Địa Sát Số 36 rách thành nhiều mảnh, như thể quanh người đang có luồng khí điên cuồng tuôn ra mà mắt thường không thể nhìn thấy.
Bên này sắc mặt anh Sa càng khó coi hơn, từ khí thế mà Địa Sát Số 36 bộc phát, có lẽ anh sẽ chiến thắng, nhưng không dễ dàng, xem ra bọn họ vốn là người nước R, nhưng rời quê nhà quá lâu, cộng thêm việc bị Liên minh dị năng tẩy não, nên đã quên mất đất nước với nền văn minh lâu đời mấy nghìn năm này, đã tạo ra bao nhiêu kỳ tích.
“Sở Vĩnh Du! Mau chết đi!”
Rầm!
Địa Sát Số 36 giẫm mạnh xuống đất, mặt đất bỗng xuất hiện một chiếc hố khổng lồ, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633237/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.