Đột nhiên, Sở Vĩnh Du dừng chân, đứng yên tại chỗ, bởi vì một bóng người xuất hiện ở giữa anh và Địa Sát Số 3.
Đó là một người thanh niên có cơ thể vô cùng cường tráng, da thịt màu đồng lộ ra ngoài, mặc áo ba lỗ bó sát người màu đen, thân dưới mặc quần trắng rộng thùng thình, nhưng điểm duy nhất phá hủy khí thế này, chính là bộ râu cá trên trên mép.
Rất hiếm khi thấy râu cá trê xuất hiện trên mặt của một thanh niên.
“Sở Vĩnh Du! Em gái của tôi từng nhắc đến anh, tuy em ấy thích buôn bán kiếm tiền, nhưng mắt lại rất tinh, người đàn ông có thể làm em ấy cảm thấy hứng thú thường đều không tầm thường, nhưng đến tận bây giờ, anh là người đầu tiên trong số những người đó có thể lọt vào mắt của Văn Trọng Châu tôi.”
Văn Trọng Châu? Tên này xứng với bộ râu cá trên hình như không phải chỉ là buồn cười bình thường, nếu không phải xung quanh là chiến hỏa nóng bỏng, xác chết khắp nơi, chỉ sợ sẽ có người thật sự bật cười.
“Tránh ra.”
Sở Vĩnh Du nhíu mày nói hai chữ, Văn Trọng Châu xuất hiện càng thêm khẳng định nhận biết của anh về Văn Khả Hân, bởi vì người thanh niên này lại có thực lực ngang hàng với chú Cửu bảo vệ bên cạnh Văn Khả Hân, không, nếu đánh nhau thì hình như vẫn chưa biết được ai thắng ai thua đâu.
“Anh ngông cuồng lắm! Tôi thích, trong số những thanh niên tập võ chúng ta, chỉ còn thiếu loại người ngông cuồng lại đầy tự tin như tôi và anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633225/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.