"Cô nuôi con chó lớn như vậy mà không biết buộc dây xích lại, còn ở đây nói lý lẽ sao?"
Trong công viên được xây dựng ở tiểu khu Vân Vụ Chi Hải, Tư Phu tức giận chỉ vào người phụ nữ trẻ tuổi đang đeo kính râm.
Đồng Thế Tân ôm chặt Hữu Hữu ngồi trên xe lăn, cơ thể nhỏ bé khẽ run lên.
"Ôi chao, thật là nực cười. Công viên lớn như vậy thì cháu gái bà đi chỗ khác cũng được, sao phải chạy đến đây, chẳng trách Khả Khả nhà tôi dọa nó sợ. Sao bà không tìm sợi dây thừng buộc kỹ cháu gái bà lại đi."
Người phụ nữ trẻ tuổi đầy vẻ khinh thường, bên cạnh là một chú chó Alaska trông rất đáng sợ.
Cái gì?
Nghe vậy, Tư Phu càng tức giận hơn, con chó đột nhiên lao tới, tuy không cắn Hữu Hữu nhưng nó khiến Hữu Hữu sợ hãi bật khóc, đến bây giờ cơ thể còn đang run rẩy.
Đối phương không nói một câu xin lỗi mà còn hùng hồ dọa người, nói những câu rất khó nghe.
"Nuôi chó xích nó lại thì có gì không đúng? Cô thật độc ác mà."
Người phụ nữ trẻ tuổi cười lạnh một tiếng.
"Trông bộ dạng của mấy người cũng không giống người có thể sống ở Vân Vụ Chi Hải. Tám phần là bà con nghèo ở quê của chủ nhà ở đây rồi. Khả Khả của tôi rất quý giá, những thứ ăn hằng ngày còn ngon hơn cháu gái bà nữa đó, tôi còn chưa nói mấy người dọa nó sợ thì đã coi như hết tình hết nghĩa rồi."
Nói xong, cô gái trẻ tuổi quỳ xuống sờ đầu con Alaska,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633124/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.