Giây phút này, cuối cùng Lãnh Thiên Thu cũng thở phào được một hơi, quay đầu qua nhìn, đồ đệ lớn và đồ đệ nhỏ thân yêu của ông ta đưa theo ba mươi người xuất hiện, ở giữa là một trăm người chen chúc nhau, đó chính là con tin của Thần Củ Môn.
Ánh mắt của những tên Độc Cổ Môn khác cũng cũng hiện lên một chút hi vọng, có tên thậm chí còn ngồi bệt xuống đất, như vậy cũng đủ biết ban nãy tinh thần của anh ta đã căng thẳng đến mức nào.
“Bây giờ! Quyền nói chuyện là của tôi, rút lại hết chỗ xe tăng kia, nếu không, một phút, tôi sẽ giết chết một con tin.”
Lãnh Thiên Thu cười, bất kể Sở Vĩnh Du ghê góm cỡ nào, chỉ cần là người của tổ điều tra vụ án đặc biệt thì sẽ trân trọng mạng con tin, tuyệt đối sẽ thỏa hiệp.
Hơn nữa cổ trùng đã bị truyền vào cơ thể những con tin kia, cho dù tốc độ của Sở Vĩnh Du có nhanh hơn đi chăng nữa, còn có thể nhanh hơn một suy nghĩ của bọn họ sao? Vì vậy việc cứu người là hoàn toàn không có khả năng.
Sở Vĩnh Du chậm rãi quay người lại, lạnh lùng nhìn ông ta.
“Con tin, không phải cây át chủ bài để mấy người có thể chạy trốn, quốc gia đã đặt ra luật pháp cho những tông môn này của mấy người thì phải tuân thủ, nếu không, chỉ có một con đường chết.”
Giữa những tông môn có khai chiến như thế nào quốc gia cũng sẽ không quản, đây là một loại cạnh tranh biến tướng, nhưng nếu như bất cứ một tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/632983/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.