Đến khi Lâm Kì hổn hển chạy về đã thấy toàn hành lang tối đen một mảnh, thật cẩn thận lần mò về phòng của mình, nhẹ nhàng đấy cửa ra thì đèn trong phòng đã tắt, cũng không có thầy giáo nào đang đợi mình.
Lẽ nào vận khí tốt như vậy, không bị phát hiện?
Lâm Kì yên tâm, lấy di động ra nhắn cho Vương Lang một tin báo bình an.
“Là ta nói với thầy ngươi đi WC.” Từ giường bên cạnh đột nhiên phát ra thanh âm, doạ Lâm Kì giật bắn.
“Đi đâu?” Diệp Ninh ngồi xuống, ngữ khí có vẻ tức giận.
“Phải ra sân thể dục có việc.” Lâm Kì trả lời cho có lệ.
“Hắn đến tìm ngươi?” Diệp Ninh tiếp tục truy vấn.
“Ân, mua đồ ăn cho ta.” Lâm Kì thay dép lê chuẩn bị đi rửa mặt. “Cái kia… Hôm nay cảm ơn ngươi.”
Diệp Ninh hừ một tiếng, chui vào trong chăn không thèm để ý đến y.
Lâm Kì le lưỡi, chạy vào toilet làm vệ sinh cá nhân rồi chui vào chăn cùng Vương Lang nhắn tin trò chuyện.
Bởi trong lòng có thứ để chờ mong, nên mỗi ngày ôn luyện đã không còn buồn tẻ như trước.
Cơm chiều sẽ cố ý ăn thật ít, sau đó tám giờ lại chạy đến góc sân thể dục, chờ hắn đến đưa cơm cho mình.
“Được rồi, đã sắp chín giờ, ngươi mau trở về đi.” Vương Lang sờ sờ cái đầu nhỏ của y, “Ngày mai muốn ăn cái gì?”
“Hôm nay thầy giáo đi kiểm tra phòng đã xin phép về trường rồi.” Lâm Kì gối đầu lên đùi hắn.
“Cáp! Tốt như vậy?” Vương Lang vui vẻ, “Vậy đêm nay đừng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559445/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.