Hôm nay kỉ niệm 2 năm của anh và cô.
Anh đã có chuyến đi Đức từ ba ngày trước, hôm nay có lẽ anh sẽ trở về. Ba ngày qua, cô ở nhà chán đến muốn khóc. Ngoài việc tưới cây, coi phim và làm bánh thì cô chả còn gì để làm.
Ăn không ngồi rồi, cô liền thoáng qua ý định bày một trò để ghẹo anh, đó chính là giả bộ bỏ đi. Vì trưa nay, khi lướt web, cô thấy một bài blog, trong đó cô gái chia sẻ hôm cô bỏ đi, anh kia đã bỏ cả công việc đi tìm cô, bla bla...
Cảm thấy bản thân mình thật thiên tài khi nghĩ ra trò này, bấy lâu nay anh đều ăn hiếp cô, nói lại một lời cũng không được, chỉ chờ cái ngày để trả thù, nhưng lỡ anh tưởng cô đi thật, vui vẻ phấn khởi không? Lúc đó cô sẽ như thế nào nhỉ?
Cô ngồi lên mạng, viết ra cái lá thư sến súa nhất quả đất, mà tâm tình cực kì phấn khích. Suy nghĩ đến cái bộ mặt của anh tức điên lên vì bị giăng bẫy cô lại khúc khích cười.
Cô đem tất cả quần áo của mình dấu sạch, cả đồ trang điểm cũng cất đi nốt. Nói chung không chừa lại một món đồ gì của cô, chỉ còn lá thư buồn sâu thẳm kia để trên bàn.
Thiên Ân từ sân bay đi thẳng về nhà, ba ngày qua tâm tình anh nhớ cô đến da diết. Vừa trở vào nhà, thì không thấy ai.
- Tịnh Vy, Tịnh Vy.
Anh vừa về thì thấy nhà không bóng người, liền cau mày khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hop-dong-tinh-yeu/2016804/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.