- Sao anh lại ở đây? Không phải nói hôm nay công ty có cuộc họp sớm sao?
Hân Nghiên vừa bước ra khỏi nhà, đã gặp Hà Uy đứng bên chiếc ô tô, đưa mắt nhìn cô âu yếm:
- Đưa em đi làm. Cuộc họp 8h rưỡi mới bắt đầu…
- Vậy nên anh chạy một quãng đường xa như thế chỉ để gặp em rồi đón em đến bệnh viện thôi sao?
- Chứ không thì em nghĩ vì sao? Anh chăm sóc người yêu tỉ mỉ như thế không được à?
- Được, anh làm gì cũng đúng hết…
Vừa lên xe, Hà Uy đã đưa cho Hân Nghiên hộp đồ ăn sáng chuẩn bị sẵn, cô bất ngờ cầm lấy:
- Sao anh biết em chưa ăn sáng mà còn mua sẵn nữa thế? Anh gắn máy theo dõi lên người em sao?
- Anh biết em đi làm sớm, lại còn ngủ nướng, sẽ không có thời gian ăn sáng. Đồ anh dặn người làm chuẩn bị cho em đó, không phải mua ngoài. Tranh thủ trên xe ăn một ít đi.
- Cảm ơn anh.
Chiếc xe lao nhanh qua những cung đường quen thuộc, đông đúc người qua rồi dừng lại trước cổng bệnh viện Thanh Hoa. Sự sang trọng và bóng loáng toát ra dễ dàng gây chú ý với mọi người xung quanh. Bên trong, Hân Nghiên hôn tạm biệt Hà Uy rồi cô bước xuống.
Nhiều ánh nhìn hướng về phía cô với gương mặt ngưỡng mộ, Hân Nghiên có chút không quen, lao nhanh về phía thang máy.
- Là Hà Uy sao? Hai người gặp lại nhau rồi? - Ngô Nam đứng bên trong thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3558491/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.