Cuộc trò chuyện cũng đến lúc kết thúc khi sương đã rơi ướt cả áo, Hân Nghiên lạnh đến tay cóng cả lên, Hà Uy mới nhắc mọi người về nghỉ. Ngày mai còn ra đảo chơi những trò chơi cảm giác mạnh nữa.
Việt Trạch và Minh Triết đã ngà ngà say, chân bước loạng choạng khiến hai cô bạn gái cực nhọc lắm mới có thể đưa bạn trai về phòng. Hà Uy nắm tay Hân Nghiên đi về, xoa xoa đôi bàn tay lạnh buốt của cô:
- Lạnh như vậy sao không bảo anh?
- Mọi người đang nói chuyện vui mà, em không nỡ làm mọi người tuột hứng.
- Lúc nào cũng chỉ biết nghĩ đến người khác.
- Nhưng tại sao anh không say? Ngược lại em thấy anh càng uống càng tỉnh táo vậy?
- Anh thường xuyên đi gặp đối tác, luôn uống nhiều nên sẽ lâu say hơn hai cậu ấy. Nhưng anh thật sự không tỉnh táo, anh đang cố gắng thôi.
- Tại sao lại phải cố gắng?
- Anh phải tỉnh táo… Nếu không em sẽ không biết chuyện gì xảy ra đâu?
- Anh nói cái gì mà khó hiểu vậy chứ?
Câu nói của Hân Nghiên vừa dứt lời cũng là lúc hai người về đến phòng. Hà Uy kéo tay cô ép lên tường, tay còn lại kéo cửa khoá chặt không cho bất kỳ ai có cơ hội đột nhập.
- Anh nói có thể khó hiểu. Nhưng việc anh làm có lẽ sẽ khiến em dễ hiểu hơn.
- Anh định làm gì? - Hân Nghiên lại phát hiện ánh mắt thú tính của anh ta hiện lên, dự cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3545292/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.