Hạ Đình ở bên cạnh vừa nghe đã lập tức đưa tay nhéo cho cô nàng một cái vào eo, khiến cô nàng vội vàng né ra xa vừa hướng về phía cô cười rất chi là đáng đánh. Hạ Đình bất lực không chịu được. Ấy vậy người con trai kia còn chen thêm một câu: “Nếu cậu muốn nghĩ vậy thì tôi cũng không thể nói gì được.”
“Xì!”
Tống Lan không chần chừ bĩu môi khinh thường.
Hạ Đình bất đắc dĩ không thôi. Cô đành mặt kệ hai người bọn họ, bản thân cầm cái hộp quà màu trắng có đính dây tua rua màu vàng mà người con trai tặng cho săm soi. Cái hộp này khá là lớn, hình vuông, hai tay cô ôm mới được, còn khá là nặng nữa.
“Cậu không mở ra xem à?”
Tống Lan tò mò ngó đầu nhìn qua hỏi.
Hạ Đình theo bản năng trước tiên nhìn người con trai ở phía đối diện. Khi đụng vào đôi mắt màu hạt dẻ của hắn một cái thì cô mới cúi đầu, theo ý Tống Lan mở hộp quà ra.
Hộp không hề khó mở. Nắp hộp cũng không dán kín. Cô chỉ cần nhẹ nhàng cầm lấy nó, nhấc lên là sẽ nhìn thấy được đồ vật bên trong rồi.
Hai mắt Hạ Đình lập tức mở to khi nhìn thấy món đồ kia.
“Ồ!”
Tống Lan dù biết Lục Chiêu sẽ không qua loa khi chọn quà cho Hạ Đình nhưng cô không ngờ lại là một thứ như thế này. Một thứ mang đậm chất thơ mộng chứ không thực dụng như thứ hắn tặng cho cô, nhưng có lẽ lại hợp ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079348/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.