Nhìn bản thân toàn thân không có chỗ nào không ướt, Hạ Đình vừa thán phục đối phương hành động tỉ mỉ, lại ngoan độc chuẩn. Nhưng cô không khỏi bất lực khi nhớ tới môn thi cuối cùng sắp bắt đầu kia.
Tuy cô không quan trọng chuyện thi cử cho lắm, nhưng lại không có khả năng bỏ thi. Hiện tại điện thoại không có trong túi, Hạ Đình vừa cảm thấy may mắn vừa bất đắc dĩ. Cuộc đời cô rốt cuộc vẫn là một chuỗi bất hạnh nối tiếp nhau chẳng biết bao giờ mới kết thúc. Có lẽ là khi cô rời khỏi nơi này hoặc chết đi mới chấm dứt.
Đứng trước bồn rửa tay, Hạ Đình chỉnh chu lại một đầu tóc của mình một chút rồi mang một thân đồ ước dù đã vắt bớt nước nhưng vẫn nhiễu tong tong trên sàn rời khỏi nhà vệ sinh.
Càng đi cô lại càng cảm thấy may mắn hơn bởi vì trên hành lang lúc này không có một bóng người. Giờ thi sắp đến, cho dù có người muốn ở bên ngoài thả lòng thì hiện tại vẫn phải trở lại phòng thi rồi.
Gió lạnh thối qua bên người khiến cô không nhịn được hắt xì một cái thật lớn, toàn thân cũng run lên bần bật.
Thời điểm cô đến phòng y tế không ngoại lệ bị cô nhân viên phụ trách nơi đó lo lắng hỏi han: “Em bị sao vậy? Toàn thân ướt nhẹt như vầy? Đúng rồi, còn sắp đến giờ thi nữa…”
Reng reng reng!!!
Cô ấy còn chưa nói xong thì ba tiếng chuông kia đã vang lên hưởng ứng khiến cả hai giật mình.
“Em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079346/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.