Editor: JingJing
Hương hoa vào đêm xuân tỏa ra xung quanh.
Đèn đuốc trong thành phố kéo nhau thắp sáng, xa hoa lộng lẫy.
Thẩm Đàm ru rú rút trong sofa mềm mại, bên tai là bản nhạc heavy metal (*),người đung đưa theo nhạc nhưng tâm lại không yên. Ngọn đèn lóa mắt lập lòe khiến tất cả đều trở nên mờ nhạt.
Những người trẻ tuổi ở dưới lầu đang mặc sức vui đùa hưởng thụ.
Anh nhíu mày, cảm thấy mình ở đây không ổn lắm.
Vừa mới đứng dậy thì Khúc Huy đi qua đưa tay khoác lên vai anh cười nói: “Hiếm thấy nha, không phải anh không thích chỗ này sao?”
Thẩm Đàm ngồi xuống lại.
Anh ở căn phòng có ngăn vách ở lầu hai, cho dù ngồi xuống cũng có thể trông thấy cả thế giới ở dưới lầu.
Khúc Huy chuyền chai nước uống qua, Thẩm Đàm đưa tay nhận lấy nghe cậu nói: “Đi xuống chơi không?”
“Không đi.” Thẩm Đàm uống một ngụm, cụp mắt với vẻ mặt âm u.
Khúc Huy đăm chiêu hỏi: “Không vui?”
Thẩm Đàm: “Không tới mức đó.”
“Biểu cảm này của anh chính là không vui.” Khúc Huy nói: “Chuyện gì, nói ra đi để anh vui vẻ hơn.”
Thẩm Đàm dựa lưng vào ghế, khẽ híp mắt, đôi mắt ảm đạm.
Anh nhớ đến biểu cảm mà Thường Đình trả lời là không phải, đột nhiên có cảm giác khó chịu như bị vứt bỏ vậy.
Vốn dĩ đã hình dung được câu trả lời một cách chắc chắn nhưng không ngờ lại bị nói ngay trước mặt.
Anh chưa từng thất bại trong mấy chuyện kiểu này.
Nghĩ vậy, Thẩm Đàm đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài.
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-tham/162813/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.