Trông thấy bộ dạng cuống quýt của cậu, nỗi lo trong lòng Hạ Tư Hàn biến mất không còn tâm hơi.
Bạn nhỏ không có thái độ chán ghét khi hắn đề cập đến tình yêu đồng giới... Ừm, xem ra vẫn còn cơ hội.
"Ồ, tại sao vậy?" Hạ Tư Hàn tiếp tục thăm dò.
"Thì... như cậu nói đó, học tập là quan trọng nhất. Đợi nào lên đại học, tớ mới tính tới chuyện yêu đương." Lâm Đạm Vân gãi đầu trả lời.
Ừm, là một bạn nhỏ hừng hực ý chí học tập. Xem ra con đường theo đuổi của hắn ngày càng chông gai rồi đây...
Nhưng không sao! Cái danh học bá của hắn cũng không phải để trưng! Hạ Tư Hàn có lòng tin rằng khi Lâm Đạm Vân quen với mình, chẳng những không làm trễ nải việc học của cậu mà còn có thể giúp cậu tiến bộ vượt bậc nữa.
"Cậu nghĩ đúng rồi đấy. Bổn phận của học sinh tụi mình là phải chăm chỉ học tập, chuyện yêu đương gì đó thì để sau này tính." Hạ Tư Hàn tỉnh bơ lật mặt như lật bánh tráng, cứ như thể cái người vừa nãy toan tính dụ dỗ bạn nhỏ vào tròng là một người khác chứ không phải hắn.
Lâm Đạm Vân như thể gặp lại vị đồng hương ở nơi đất khách quê người, hai mắt lấp lánh như sao trời, hào hứng như một đứa trẻ nói "Tốt quá! Ra là cậu cũng có suy nghĩ giống tớ à?"
Hạ Tư Hàn gật đầu xem như đồng tình với những gì Lâm Đạm Vân nói "Tớ vẫn chưa có ý định tìm người yêu ngay lúc này."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-oi-minh-yeu-nhau-di/2757908/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.