Bần thần hồi lâu Thời Dĩ An mới gượng ra được một nụ cười cứng ngắc, cô nhìn bố mẹ mình, giọng run run:
"Là Tô Giang Nhân làm sao?"
Ông Thời gật đầu: "Phải, tập đoàn JQ đã nâng giá mua lại hai mặt bằng kinh doanh bán chạy nhất của nhà ta, chủ nhà sẵn sàng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng thuê."
Bà Thời nhìn vẻ mặt con gái u buồn, không đành lòng, bèn nắm tay ông Thời ra hiệu ông dừng lại. Sau đó bà đi tới, hai tay đặt lên vai Thời Dĩ An: "An An, không sao đâu, có phải bố mẹ chưa từng chịu khổ đâu. Cùng lắm thì chúng ta gây dựng lại từ đầu, chỉ cần con hạnh phúc là được. Mẹ nhìn thằng bé Gia Ngôn càng nhìn càng ưng, vừa đẹp trai lại vừa ngoan ngoãn, biết điều.
"Mẹ." Thời Dĩ An ôm lấy mẹ, cả người run rẩy.
"Không nói nữa, nếu đã về nhà thì ở lại ăn bữa cơm. Để mẹ đi chợ."
Đợi bà Thời đi rồi, ông Thời mới tiếp tục lên tiếng:
"An An, bố có thể tay trắng gây dựng lại từ đầu, nhưng bố không đành lòng để mẹ con... nửa đời người rồi còn bôn ba. Thế nên..."
Thời Dĩ An cắt ngang giọng bố: "Bố, Tô Giang Nhân... ông ta không làm gì bố mẹ chứ?"
"Ông ta chỉ bảo chuyển lời đến con, nếu con vẫn cố chấp ở bên con trai ông ta, thì ông ta sẽ không từ thủ đoạn, đối phó với cả nhà chúng ta. An An, bố mẹ già rồi..."
Thời Dĩ An gạt nước mắt nơi khóe mi, cô ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3614623/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.