Thời Dĩ An ngủ một mạch đến tận khi gà lên chuồng mới dậy. Lúc cô mở mắt ra, bên ngoài trời đã nhá nhem tối.
Thời Dĩ An tưởng mình nhìn nhầm, cho đến khi xem điện thoại trên đầu giường, cô mới biết đã gần hết một ngày.
Nửa giường còn lại đã lạnh từ lâu, cũng không thấy bóng dáng Tô Gia Ngôn đâu.
Thời Dĩ An đỡ cái eo như sắp gãy lìa của mình, lết ra khỏi giường, nhặt tạm áo sơ-mi dưới đất của Tô Gia Ngôn mặc vào, sau đó đi loanh quanh tìm bóng dáng cậu.
"Không phải ăn xong bỏ của chạy lấy người chứ?" Thời Dĩ An vừa tìm người vừa nghĩ.
Đi một hồi không thấy ai, Thời Dĩ An quay lại giường. Ngay lúc này, cô thấy bóng dáng Tô Gia Ngôn ngoài ban công, trên tay đang kẹp một điếu thuốc, cả người chỉ khoác một chiếc áo ngủ bằng lụa mỏng manh.
Thời Dĩ An chau mày, bây giờ trời vẫn còn se lạnh, mặc như thế kia là muốn nhập viện sao?
Cô vội tự khoác áo cho mình, sau đó cầm theo áo khoác của Tô Gia Ngôn, nén cơn đau nhức ở phần thân dưới sau mỗi bước đi, tập tễnh đi ra ngoài ban công, khoác áo lên vai Tô Gia Ngôn.
Tô Gia Ngôn nhìn chiếc áo phủ lên vai mình, hơi ngẩn người, sau đó vội vàng giơ điếu thuốc lá ra thật xa: "Bên ngoài lạnh lắm, chị ra đây làm gì? Mau vào trong đi."
Thời Dĩ An chui vào lồng ngực của Tô Gia Ngôn, vòng tay ôm lấy eo cậu, hít hà mùi hương bạc hà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3614611/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.