Buổi tối, vốn dĩ Thời Dĩ An còn muốn đi lên nơi cao nhất của Lệ Giang, chiêm ngưỡng cả tòa thành cổ này dưới ánh đèn đêm khuya, thể nhưng trời bất chợt mưa như trút nữa, cô chỉ đành đứng trong khách sạn, ngắm màn mưa ngoài cửa số mà thở dài.
Cả người Thời Dĩ An mang theo tâm trạng rầu rĩ mất hứng, chẳng để ý đến tiếng bước chân phía sau.
Tô Gia Ngôn vừa tắm xong, trên người còn đọng nước chưa khô, theo bước chân cậu, từng giọt nước trên tóc, trên lưng rơi xuống nền gỗ. Tô Gia Ngôn đi tới, ôm lấy Thời Dĩ An từ phía sau, trong tay cậu là một phong bao lì xì màu đỏ.
"An An, năm mới vui vẻ."
Thời Dĩ An nhìn thấy phong bao lì xì, cô nhoẻn cười tươi.
"Đã lâu lắm rồi chị không còn được nhận lì xì nữa đó."
Từ khi đi làm, Thời Dĩ An đã chính thức bị gạt khỏi danh sách nhận lì xì trong đám con cháu nhà họ Thời rồi. Đây là lần đầu tiên sau nhiều năm, ngoài bố mẹ, vẫn có người coi cô như đứa trẻ.
"Mở ra xem đi."
"Có thể mở luôn sao?"
"Tất nhiên." Tô Gia Ngôn gật đầu.
Thời Dĩ An háo hức mở phong bao, bên trong không có tiền lì xì mà là một sợi dây chuyền có mặt chữ A, đính toàn đá lấp lánh bên trên.
"Wow!" Cô phải thốt lên vì ngạc nhiên.
"Thích không?" Tô Gia Ngôn hôn nhẹ vào tai cô.
Thời Dĩ An gật đầu: "Thích, thích lắm. Cám ơn em, Gia Ngôn! Năm mới vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3614610/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.