“Cô vẫn còn trinh chứ?”
Tô Thời Nghi lặp lại câu hỏi một lần nữa.
Thời Dĩ An không đoán được cô nàng nghĩ gì với tâm lý vặn vẹo như vậy, chỉ gật đầu như gà mổ thóc.
“Còn… còn… Tô Gia Ngôn chưa từng chạm vào… tôi.”
Chạm vào… lớp phòng bị cuối cùng của tôi.
Thời Dĩ An nghĩ thầm.
Tô Thời Nghi sẽ làm gì tiếp đây?
“Vậy thì vừa hay, tôi sẽ giúp cô xé rách cái màng ấy nhé? Như vậy thì đồ chơi bẩn rồi, anh trai sẽ không thích nữa.”
Thời Dĩ An mở to hai mắt, không tin vào tai mình. Xé… xé rách ư? Cô ta định làm gì cô?
Tô Thời Nghi bắt được sự hoảng hốt trong đôi mắt mở to của Thời Dĩ An, cô ta cười nhếch mép, quay mặt ra ngoài cửa: “Vào đây đi.”
Hai gã đô con luôn canh gác bên ngoài đi vào, trông tên nào tên nấy đều có biểu cảm phấn chấn lạ thường. Tô Thời Nghi nhìn dáng vẻ nôn nóng của cả hai, mỉm cười quay sang vuốt má Thời Dĩ An: “Trông họ lạ lắm phải không?”
Nói xong, cô ta đứng lên, lôi từ góc phòng ra một chân máy ảnh, vừa gắn điện thoại lên, vừa giải thích: “Để cho cô được một bước lên mây, tôi đã cho họ uống chút thuốc trợ hứng.”
“Tô Thời Nghi, cô điên rồi! Gia Ngôn sẽ không tha cho cô đâu!”
Tô Thời Nghi ý cười càng đậm, ra hiệu cho hai tên tay sai: “Bắt đầu đi, đừng chắn camera đấy.”
“Không… đừng… đừng lại đây!” Thời Dĩ An nhìn thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3596018/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.