Tối đó ký túc xá đến lịch kiểm tra. Tô Gia Ngôn đưa Thời Dĩ An về nhà rồi đầy lưu luyến chạy ngược về trường.
Có lẽ vì niềm hạnh phúc khi được yêu, Tô Gia Ngôn ngủ rất ngon, đến tận 9 giờ sáng mới tự tỉnh.
Cậu vừa thức dậy đã mở điện thoại ra kiểm tra. Tin nhắn của Úc Noãn Khê nhảy ra đầu tiên:
“Gia Ngôn, cậu có rảnh không? Chúng ta gặp nhau nói chuyện.”
Tô Gia Ngôn thấy rất phiền, cậu gạt thông báo, trực tiếp block Úc Noãn Khê. Sau đó mới bấm vào cuộc hội thoại với Thời Dĩ An, gửi một tin nhắn.
Tô Gia Ngôn: Chị ơi, nhớ chị quá, ôm ôm > ̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅
Thời Dĩ An bên này đang gõ tin nhắn, còn chưa gửi đã nhận được một dòng như vậy. Cô phì cười, nhắn lại.
Tiểu Thời: Sao lại hiểu nhau thế này, chị cũng đang định gửi tin nhắn.
Tô Gia Ngôn: Vậy hôm nay hẹn hò không? (•ૢ⚈͒⌄⚈͒•ૢ)
Tiểu Thời: Không được, dự án đang giai đoạn gấp rút, chị bận lắm.
Tô Gia Ngôn: Cuối tuần vẫn phải tăng ca?
Tiểu Thời: Ừm, đang làm đây.
Nói rồi, Thời Dĩ An chụp một bức ảnh đang đeo kính làm việc.
Tô Gia Ngôn: ₍₍ (̨̡ ‾᷄ᗣ‾᷅)̧̢ ₎₎
Nhìn biểu cảm bạn trai nhà mình gửi tới, Thời Dĩ An bỗng thấy đáng thương thay. Có ai vừa mới chính thức hẹn hò đã bị bạn gái gạt sang một bên vì công việc như này không?
Cuối cùng cô vẫn không đành lòng, bèn nhắn lại.
Tiểu Thời: Tối đi, buổi tối chị có thời gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3595998/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.