Nước từ vòi không ngừng chảy ra, Tô Mang đứng trước gương nhìn chính mình trong gương một lúc, sau đó lấy nước lau mặt, lặp đi lặp lại ba bốn lần một cách vô nghĩa. Trong phòng tắm tràn ngập một cỗ hương vị khác thường. Hắn khó chịu, không biết tại sao lại không có dũng khí mở cửa bước ra ngoài. Đương nhiên hắn không cảm thấy việc mình làm là đáng xấu hổ, nhưng hôm nay cánh cửa bỗng trở nên nặng nề bất thường, như thể hắn đang đứng bên trong không có lấy một bộ quần áo, lúc ra ngoài sẽ bị người khác nhìn sạch sành sanh. Nghĩ đến những thứ này, hắn bắt đầu xem thường chính mình, không ngờ chính mình là một kẻ sĩ diện như vậy, cái này quá không giống hắn.
"Từ nơi này đi ra ngoài, liền đuổi nó đi, mày biết rồi chứ!" Tô Mang ra lệnh trước gương.
Ngay khi vòi nước được tắt, trong phòng khách vang lên một tràng cười sảng khoái, khiến Tô Mang rất sững sờ. Hôm nay hắn nghe thấy quá nhiều tiếng cười, thật ra trước đây trong nhà vẫn luôn im lặng. Bởi vì bệnh của bố hắn, tài chính túng quẫn, nhìn thấy điều kiện nhà mình như vậy, ai mà có thể cười nổi chứ. Chỉ trong sáu tháng ngắn ngủi mà đã phát sinh ra rất nhiều chuyện, xảy ra nhiều thay đổi trong gia đình bốn người họ.
Cha hắn bị thương, nằm liệt trên giường, mẹ hắn ngày càng gầy gò, tiều tụy đi, còn em gái hắn thì trong kỳ thi phát huy thất thường từ đó trở nên tự trách, tự ti. Bản thân hắn cũng không phải là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-chung-ta-dung-lam-ton-thuong-nhau/1106905/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.