Buổi sáng, trong Thính Phong Lâu có một bạch y nam tử ngồi ở nhã gian đang nhíu mày trầm tư, thần sắc sầu lo.
Lúc này cửa nhã gian đột nhiên bị đẩy ra, nam tử vừa đến mặc trường bào màu xanh đậm, tay cầm quạt xếp, đôi mắt đào hoa đầy vẻ lười biếng đúng là Úc Tử Tiêu.
- Biểu ca thật biết chọn thời điểm, tân hôn ngày thứ hai đã kêu ta ra ngoài không lẽ là muốn dính chút không khí vui mừng?
Tiêu Thừa Dục ngẩng đầu, bất đắc dĩ nhìn hắn một cái: - Nếu không phải có chuyện quan trọng, ta cũng không muốn kêu đệ ra đây
Úc Tử Tiêu không chút khách khí ngồi xuống đối diện thu lại nụ cười, gương mặt khó có khi trở nên đứng đắn: - Xảy ra chuyện gì?
Tiêu Thừa Dục thở dài, trầm giọng nói: - Vệ Cập Lý xảy ra chuyện
Vệ Cập Lý là quan viên triều đình, làm người chính trực ngay thẳng, luôn cùng Tuyên Vương Tiêu Thừa Dục quan hệ thân cận mà Tiêu Thừa Dục cũng thật thưởng thức tài hoa của hắn. Úc Tử Tiêu hiểu rõ, thì ra lần này là hắn xảy ra chuyện khó trách Tiêu Thừa Dục lại vội vã kêu mình ra đây
- Cách đây vài ngày Từ Châu gặp nạn châu chấu, trong thành tất cả đều náo loạn nên phụ hoàng phái hắn đi Từ Châu cứu tế, hôm qua lại truyền đến tin tức Vệ Cập Lý trên đường đi thuyền đến Từ Châu gặp biến cố đắm thuyền đã qua đời
Tiêu Thừa Dục đau lòng nói: - Người lúc trước ta phái đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hau-gia-se-khong-bi-va-mat/2851632/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.