“Thế cậu muốn thưởng gì?”
“Tuy nhỏ mà giá trị lớn.
Ôn Tịnh... Tôi muốn con gái của ngài!”
Không một giây chần chừ, như chờ được thời cơ mình mong muốn, Nhậm Lăng liền đáp.
Ôn Thành nghe xong sắc mặt tối hẳn.
Lúc trước cho dù làm cách nào anh cũng không chịu cưới con gái ông, ngày kết hôn cũng không đến. Hại cô thê thảm thế rồi bây giờ quay lại nói muốn cô...
Ông chỉ có một đứa con gái, trước giờ chưa từng mắng hay quát tháo gì cô cả, chưa kịp cưng nựng cô như trứng mà đã bị anh làm ra nông nổi này rồi.
“Con gái tôi trong mắt cậu là gì? Nó là bảo bối của tôi, thế mà cậu xem nó như một món đồ, thích thì lấy không thích thì đá đi. Cậu có biết rằng bản thân cậu tồi tệ lắm không? Hại con bé bị người đời chê cười, em trai cậu làm con bé bị xảy thai, giờ cậu muốn làm gì với con gái tôi nữa?”
“Tôi biết lúc trước là tôi sai, vì vậy viện trưởng, xin cho tôi một cơ hội để bù đắp cho Ôn Tịnh. Tôi nguyện dùng cả đời còn lại để yêu thương, chăm sóc cô ấy, sẽ không để cô ấy phải chịu bất kỳ tổn thương, uất ức nào nữa.
Tôi đã hứa với Ôn Tịnh, sau khi cô ấy tốt nghiệp, chúng tôi sẽ lập tức tiến hành tổ chức hôn lễ, cho cô ấy một cuộc hôn nhân viên mãn như mong muốn.
Tôi... Thật sự yêu Ôn Tịnh!
Vì vậy, xin ngài tác thành.”
Nhậm Lăng cúi gập người, dáng vẻ giọng điệu vô cùng nghiêm túc.
“Tôi lấy gì để tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-giuong-bat-dac-di/152022/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.