E rằng chuyện đó sẽ xảy ra, phần trăm cô có khả năng mang thai là rất cao. 
“Chắc gì một lần đã trúng.” 
Đúng là không chắc, có người phải đến lần thứ hai, thứ ba mới mang thai. 
Nhưng trường hợp này thì khác, trong mắt ông, anh lại là một tên tra nam vô sỉ, và đa số các cô gái ở bên cạnh loại người này thì chuyện gì cũng có thể xảy ra, đương nhiên chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp. 
Chợt nhớ đến biểu hiện lúc sáng của Ôn Tịnh, anh mới nghĩ theo chiều gió hiện tại. Nhậm Lăng xin phép rời khỏi tìm đến phòng cô. 
“Ôn Tịnh.” 
“Hả...” 
Nhìn nét mặt cô tuy không khác gì thường ngày nhưng nếu nhìn rõ sẽ nhận thấy được có chút không ổn. 
Anh cười trừ, “Nếu thấy trong người không khoẻ thì nói với tôi.” 
“Tôi biết rồi.” 
“Sáng mai đợi ở đây, tôi đưa cô về trường.” 
Cô gật đầu rồi nhìn theo bóng lưng anh rời đi. 
Đúng là bác sĩ có khác, hình như vừa nhìn đã biết trong người cô không khoẻ rồi. Ôn Tịnh ôm bụng trở vào trong, lạ thật, gần đây bụng cô cứ khó chịu thế nào ấy. 
Vì đợt trước cuộc phẫu thuật cho con của người tài trợ lớn nhất bệnh viện đã thành công nên ông ta muốn gặp mặt vị bác sĩ đảm nhiệm để nói lời cảm ơn. 
Vì thế Nhậm Lăng nghỉ chưa đầy một ngày đã được quay trở lại 'lấy công chuộc tội', lệnh phong toả bệnh viện không cho anh vào cũng đã bỏ. 
Đúng thật là chẳng có gì trói chặt được anh cả! 
...----------------... 
Sáng hôm sau, phải nói anh là người luôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-giuong-bat-dac-di/152011/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.