Bàn tay đang cầm điện thoại buông thõng, dự cảm không lành bấc giác bao vây lấy tâm trí làm cô ngạt thở. 
“Ra là thế.” 
Ánh mắt đó nhìn cô chứa vô trùng sự phức tạp, hoàn toàn không thể đọc được bất cứ suy nghĩ gì từ anh. 
Đôi đồng tử co rút, Ôn Tịnh cụp mi mắt nhìn đôi chân trần của mình đang đặt trên sàn nhà lạnh lẽo. 
Hình như anh hiểu lầm cô điều gì đó rồi... 
“Muốn làm vợ tôi đến thế?” 
Ôn Tịnh........ 
Sắc mặt anh tối sầm lại, thật không hài lòng với bộ dạng này của cô chút nào. 
Không biện hộ giải thích, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Rốt cuộc là giả ngốc hay ngốc thật đây? 
Nhậm Lăng gật đầu rồi xoay lưng bỏ đi, để mặc cô ngốc nghếch đứng đó. 
Ôn Tịnh ngây người nhìn tấm lưng trần chỉ quấn tạm chiếc khăn ngang hông, lần đầu tiên cô thấy được thân thể của một người đàn ông thực sự, bất giác hai má lại ửng đỏ. 
Nhưng sao lại thế này, bố đã nói anh sẽ chấp nhận cô, mà bây giờ lại tức giận như vậy? 
Hướng mắt nhìn vào gương, phản chiếu hình ảnh cô gái chỉ khoác lên mình chiếc áo ngủ mỏng manh dài đến ngang đùi, trên người có vô số vết tích màu đỏ làm cô có hơi hoảng. 
Cô thốt nhẹ một tiếng, ngẩn người mất vài phút, đáy lòng cảm giác thực khó chịu. 
Tắm rửa rồi thay vào đó là bộ quần áo kín cổng cao tường, Ôn Tịnh vừa bước ra đã thấy hai ông bố đến rồi, cả anh đang ngồi ở sô pha nữa, xem ra không khí rất căng thẳng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-giuong-bat-dac-di/152007/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.