Phù! Tôi yên vị trên chiếc xe buýt sau khi phải vắt chân lên tận cổ để đuổi theo nó. Nuốt khan miếng bánh mì cầm vội lúc nảy, tôi chắc chắn là mình sắp muộn buổi chào cờ. Hừ, sáng nào cũng thế, tôi chưa bao giờ có buổi ăn sáng nào tử tế thay vì toàn ăn lén lút trong giờ học.
“Chẳng biết là nó ngất hay nó ngủ nhỉ?”
Tôi chợt nhớ đến cái tên đáng ghét đang tá túc tạm nhà tôi đêm qua làm ba tôi phải ngủ ở sofa, đã thế sáng nay nó còn chưa tỉnh và ba còn chuẩn bị hẳn 3 phần đồ ăn ngon. Và nghịch lý thay cái đứa đáng lẽ được ăn thì lại ngồi đây gặm bánh mì còn cái đứa từ đâu đến thì lại được ăn uống phủ phê.
Tôi mất hơn 20p trên xe buýt để có thể đến được trường. À trường học của tôi không thuộc trung tâm thành phố mà nằm ở ngoại ô, chính vì thế mà nó được xây dựng rất hoành tráng và to vật vã. Kể ra nó được 3 hay 4 sao gì đó trong mắt tôi, và cũng là ngôi trường đẹp nhất trong 7 ngôi trường tôi từng theo học. Mà nói thế thôi chứ nó chả phải trường gì gê gớm hay đại loại là dành cho con nhà giàu hay trường chuyên các thứ gì đâu, chẳng qua chỉ là nó cũng hơi trội so với các trường phổ thông khác và đặc biệt là có khá nhiều những thành phần nổi tiếng học ở đây, theo tôi biết là vậy.
Vẫn chưa bớt hậm hực vì cái tính xà quần đến độ trễ học của mình rồi đến cả chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-giao-mua-mang-ten-nhung-nam-thang-ay/134058/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.