Uông Vĩnh Chiêu phái thân tín đến kinh thành điều tra. Đến chiều hắn quay về hậu viện thì thấy phụ nhân kia đang ngồi trong đình viện cúi đầu trước giá thêu áo, trên đầu nàng là ánh chiều tà.
Sang năm là sinh nhật hắn 50 tuổi, nàng nói phải làm một bộ quần áo trong ngoài cho hắn, áo ngoài phải thêu hình kim hổ. Uông Vĩnh Chiêu nghe nàng tinh thế nói qua với hắn, chỉ vài món quần áo đã khiến nàng tốn bao nhiêu là tinh lực, phải thêu gần một năm mới hoàn thành.
Nàng khăng khăng muốn tự tay thêu, hắn cũng không muốn bà tử tới làm hỏng việc của nàng nên yêu cầu nàng mỗi ngày không được thêu quá nhiều sợ hại mắt.
Lúc này Uông Vĩnh Chiêu khẽ chạy tới gần, đứng thẳng trước người nàng thấy nàng cầm kim dừng lại ngẩng đầu cười với hắn, “Đã giờ nào rồi?”
“Vẫn còn sớm, vừa qua giờ Thân.” Uông Vĩnh Chiêu xốc bào ngồi xuống ghế, nhìn nửa con hổ trên giá thêu. Nhìn kỹ ánh mắt nó, Uông Vĩnh Chiêu cảm giác rất quen thuộc, hắn nhíu mày nhìn về phía nàng.
“Chờ thêu xong thì thần thái sẽ hiện ra hết, đến lúc đó mặc trên người ngài sẽ đẹp lắm.” Trương Tiểu Oản cười, nàng thiết kế tương đối hàm súc, cũng không phô trương. Quan trọng nhất chính là hoa văn hình hổ kia, cái đầu hổ thêu ở phía sau, cả bộ quần áo phải bày ra mới thấy rõ nguyên trạng. Ánh mắt lão hổ nàng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là làm theo ánh mắt Uông Vĩnh Chiêu.
Một bộ xiêm y này nàng làm cũng không dễ dàng. Nàng thêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476767/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.