Giấc ngủ chưa đến được bao lâu thì mặt trời cuối hạ đã ló dạng. Những tia nắng của ngày mới khiến mắt Pierre nheo nheo. Anh mệt mỏi cố nhướng mi mắt lên nhưng rồi lại cụp xuống. Theo quán tính, anh quay sang kéo gối ôm vào lòng nhưng gối ôm hôm nay của anh lại đặt biệt mềm mại và có xương cốt.
Pierre liền choàng tỉnh khi nhìn thấy một cô gái đang nằm cạnh mình. Anh gõ đầu cố nhớ lại chuyện đêm qua. Trong mơ màng, hình ảnh anh buồn bã muốn ra ngoài uống vài ly thì lại gặp một cô gái xin đẹp đến ngồi cạnh. Không lẽ...
Pierre nghĩ đến đây liền hoảng hốt. Những chuyện đêm qua anh chưa kịp nhớ ra thì liền sợ hãi nhảy xuống giường. Dấu tích của lần đầu tiên còn vương ở nơi nào đấy trên người anh khiến anh thêm phần kinh hãi. Anh lắc đầu định bỏ trốn nhưng nhìn lại thì thấy nơi này là nhà mình thì biết trốn ở đâu?
Cô gái trên giường lúc này bị đánh động cũng bắt đầu cựa quậy. Trên người cô vẫn còn quần áo chỉ duy một nơi trống trải khiến Pierre lần nữa nhức mắt. Anh đưa tay dụi mắt liên tục nhưng nơi nào đó vẫn phô bày nguyên vẹn sự trong trắng của mình. Pierre hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh, anh nhìn quanh phòng một lượt, thấy đèn pin của anh bị vứt vào góc, quần áo của anh lại vứt đầy trên sàn, còn tấm drap trải giường thì lỏm chỏm cái vệt màu khác biệt.
“Không cần kiểm tra thêm gì nữa. Đêm qua đã xong rồi. Nếu Iris biết được chuyện này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502920/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.