Ngày còn bé, mỗi lần trong xóm có nhà nào đám cưới thì Ưng Túc và Bảo Vy vẫn thường cùng những đứa trẻ hàng xóm chạy đến xem mặt cô dâu. Mỗi lần trong xóm có nhà nào đám cưới thì cả xóm cũng rộn ràng trong tiếng nhạc, tiếng cười, tiếng nói. Sau những lần như vậy, cả đám lại cùng nhau bắt chước theo chơi trò cô dâu chú rể. Có đứa làm đại diện nhà trai, có đứa làm má cô dâu và dĩ nhiên phải có đứa làm cô dâu chú rể. Còn có cả một đứa chuyên đánh trống tăng thêm phần náo nhiệt và những đoạn khó diễn như chú rể hôn cô dâu. Đa phần đến đoạn đó thì nhà đứa nào nấy chạy về vì bị má kêu về ăn cơm.
Có lần sau khi chạy đi xem xong đám cưới nhà người ta. Bọn bạn của Ưng Túc và Bảo Vy không có hứng chơi trò cô dâu chú rể nữa mà làm chuyện đột phá hơn là rủ nhau đi ra cửa hàng áo cưới trên chợ huyện để tận mắt nhìn mấy cái áo cô dâu.
Mấy đứa trẻ nhà quê chân lấm tay bùn lần đầu nhìn mấy cái áo cưới trong tủ kính thì trầm trồ suýt xoa.
“Nhìn kìa, cái đầm đó biết phát sáng.”
“Cái hột gì mà chiếu quá vậy bây?”
“Là kim cương đó.”
“Không phải đâu, má tao nói kim cương mắc tiền lắm, người ta chỉ đeo một cái trên tay thôi còn kiếm không ra, tiền đâu mà gắn lên áo.”
“Ê, tụi mày. Lớn lên tụi mình cũng được mặc cái áo đẹp như vầy sao?”
“Nhưng tao là con trai, vậy có mặc được hay không?”
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502805/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.