Bảo Vy và Ưng Túc không hẹn mà cùng nhau ngẩng lên nhìn ra phía cửa. Hai người phụ nữ, một già một trung niên cùng với hai người giúp việc đang tiến về phía họ. Nhìn thấy Bảo Vy và Ưng Túc đang ăn sáng thì gương mặt của hai người họ có vẻ rất hài lòng.
Bảo Vy đứng lên tiến lại phía cửa đon đả chào bà ngoại và mẹ của Ưng Túc rồi dìu bà ngoại anh sang chỗ bàn ăn nơi Ưng Túc đang ngồi. Nhìn qua món cháo đang bày trên bàn rồi lại thấy sắc mặt Ưng Túc tươi tắn hơn, bà ngoại anh liền vui vẻ nói: “Ái chà, đúng là có vợ chăm có khác. Mấy hôm trước bà vào thăm nó thì thấy nó không cạo râu, đầu tóc cũng bê bết. Mấy hôm rồi có phải cháu dâu rất bận hay không?”
Bảo Vy thong thả ngồi xuống ghế, mỉm cười nói: “Bà à, bà có khỏe hay không? Đúng là mấy hôm trước cháu có nhiều việc.”
Mẹ Ưng Túc thấy Bảo Vy ngồi cạnh Ưng Túc thì vui lắm, bà nhìn qua nhìn lại rồi hài lòng nói: “Hai đứa nhỏ này lúc lớn lên không ngờ nhìn xứng đôi như vậy? Đúng là có số vợ chồng. Không sai được.”
Bà vừa dứt lời, cả hai người Ưng Túc và Bảo Vy cùng quay sang nhìn nhau xem họ có điểm nào giống nhau, mắt chạm mắt ít giây rồi quay lại như cũ khi biết mình bị rơi vào bẫy của bà Ánh Hồng. Mẹ Ưng Túc cười nói: “Ít hôm nữa là ngày giỗ của mẹ Bảo Vy cho nên mẹ cho người mang quà về nhà con ở Việt Nam trước để cúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502797/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.