Lâm Thiên Vũ được thể lại cười lớn: “Chú mày đừng nói với anh, bạn gái chú mày đã cho bọn khác biết hết sự quyến rũ của cô ta nhé.”
Ưng Túc không nói gì, chỉ im lặng, anh vốn trước nay chưa từng coi trọng chuyện trinh tiết của phụ nữ hay đúng hơn là anh bị vẻ đẹp của Charley làm cho mờ mịt bất chấp mọi thứ.
Lâm Thiên Vũ nhìn ra được vấn đề liền rung rung đôi vai cười khúc khích rồi nói: “Vậy lúc cậu ở trong này thì cô ta sẽ ở cùng thằng khác phải không?”
Ưng Túc nghe xong liền sững người phủ định: “Không! Không có chuyện đó. Cô ấy nói cô ấy yêu tôi. Cô ấy muốn có mối quan hệ lâu dài với tôi. Cô ấy sẽ không cho người khác.”
Lâm Thiên Vũ là người phong lưu đa tình, trước nay cũng chưa từng yêu ai cho nên đối với anh mà nói chuyện tình yêu cũng như trăng dưới nước, hoa trong gương. Hoàn toàn là hờ hững. Anh nhúng vai, lắc đầu, ra bề triết lý: “Ngu ngốc đúng là ngu ngốc. Tình yêu là cái không có thật. Đàn bà lại càng không phải động vật biết yêu. Cái mà bọn họ cần chỉ là tiền để thỏa mãn lòng hư vinh đố kị của bọn họ. Chú mày cho bọn họ càng nhiều tiền thì bọn họ sẽ cho chú mày tất cả. Đó chỉ là giao dịch. Có hiểu hay không? Chỉ là giao dịch.”
Lời của Lâm Thiên Vũ tuy tàn nhẫn lạnh lùng nhưng cứ mãi quẩn quanh trong đầu Ưng Túc suốt mấy đêm liền.
Mấy ngày sau, Ưng Túc lại gặp Lâm Thiên Vũ trong nhà ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502778/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.