Những ngày đầu đi cai nghiện với Ưng Túc mà nói là khoảng thời gian khó khăn nhất từ trước đến giờ. Anh không chỉ bị ma túy hành hạ mà còn bị sự bỏ mặc của ba mình khiến trái tim anh cô đơn. Những lúc lên cơn nghiện, trong lòng Ưng Túc chỉ có một ý nghĩ tự sát nhưng khi nhớ đến khoảng thời gian đẹp đẽ lúc ấu thơ thì anh lại chùn lòng. Anh thương bà ngoại, thương mẹ của anh, còn có cả cô bạn nhỏ thông minh. Nhiều lúc anh cứ nghĩ không biết cô ấy đã lớn đến mức nào? Liệu có như anh hay không? Nằm trong căn phòng vật vã vì ma túy. Cuộc đời này của anh có phải đến đây là chấm dứt hay không? Hàng trăm câu hỏi quẩn quanh trong đầu Ưng Túc khiến anh cảm thấy tương lai là một màu tăm tối.
Sau những ngày vất vả, cuối cùng anh cũng đã qua cơn nghiện. Những tưởng sau khi cai nghiện xong anh sẽ được về nhà rồi quay lại trường nhưng không. Ba anh đã gửi anh vào trường dành cho thanh thiếu niên hư hỏng phạm tội ở California. Điều này đã khiến Ưng Túc vô cùng đau đớn. Cảm giác như bị đánh xuống mười tám tầng địa ngục.
Nghĩ đến đây, Ưng Túc lại như nhìn thấy khoảng thời gian thê lương của mình. Anh nhắm mắt thét lớn cho tiếng hét hoà vào tiếng gió bay đi nhưng ký ức thanh xuân thật sự không tan đi được. Những ngày ở trại cải huấn, Ưng Túc trầm tính hơn, ít nói hơn và cũng lạnh lùng hơn. Sau những giờ học, anh thường cùng mọi người đi lao động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502777/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.