Trên đoạn đường từ biệt thự nhà họ Phan đến bệnh viện Los Angeles, Bảo Vy mấy lần thấp thỏm thót tim bởi vì Ưng Túc gần như là bay trên đường. Anh lách xe qua rất nhiều những chiếc xe khác đang di chuyển trên đường cao tốc. Dùng tốc độ nhanh nhất đưa Bảo Vy đến bệnh viện. Chưa đầy năm phút chiếc xe thể thao màu xanh dạ quang đã chễm chệ dừng trước cổng bệnh viện đang huyên náo vì vụ tai nạn vừa xảy ra.
Nhiều khi nghĩ lại Bảo Vy thấy khâm phục “tinh thần thép” của những cô bạn gái can đảm dám giao tính mạng của mình mà chui vào xe Ưng Túc ngồi. Khi chiếc xe dừng hẳn, Bảo Vy mới dám mở mắt ra, tay cô vẫn nằm yên trong tay Ưng Túc từ lúc bước lên xe cho đến khi chiếc xe dừng lại. Cô thở phào nhẹ nhõm, rút tay về rồi mở cửa xe bước ra. Vài đôi mắt dù bận rộn vẫn bị thu hút bởi vẻ đẹp sang chảnh của chiếc xe thể thao đời mới. Trước khi Bảo Vy quay đi, Ưng Túc còn không quên dặn một câu: “Em vào trong trước, anh đi cất xe sẽ vào sau.”
Bảo Vy muốn lên tiếng nói “không cần” nhưng cô không còn tâm trạng cò cưa day dưa với hắn cho nên chỉ khẽ động cằm rồi đóng cửa xe lại.
Nhìn thấy Bảo Vy bước vào, Hạ Lê và vài người trong khoa thở phào vì có thêm người đến giúp. Hạ Lê hồ hởi chạy đến báo cáo nhanh tình hình cho Bảo Vy: “Chị Bảo Vy, chị đến rồi thì tốt quá! Các bác sĩ trực hôm nay đều đã vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502766/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.