Quan Cảnh Chi cầm chiếu thư trong tay từ từ mở ra, cất cao giọng đọc: “Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết...”
Điềm Nhi nghe vậy, lập tức hồi thần lại, quỳ lên trên nệm hương bồ màu minh hoàng.
“... Nay sắc phong Nữu Hỗ Lộc thị là Trung cung Hoàng hậu, duật trăn thượng lý (theo đó),bố cáo thiên hạ, khâm thử.”
(duật trăn thượng lý: cách nói trang nghiêm trong chiếu thư sắc phong, có thể hiểu là: chiếu theo đó)
“Thần thiếp lĩnh chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Điềm Nhi dập đầu tạ ơn, rồi sau đó đứng dậy, trong ánh mắt thất thần củachúng nhân, nhận lấy Phượng ấn kim sách thuộc về mình. Rồi sau đó, QuanCảnh Chi lui ra phía sau một bước, cất giọng nói: “Chúng khanh quỳ lạyHoàng hậu nương nương.”
Điềm Nhi hơi ngẩng đầu lên, bắt gặp DậnChân vốn tọa trên long ỷ trên cao cũng đã đứng lên, khóe miệng hơi câu,ánh mắt trầm tĩnh nhìn nàng.
Một ngày nào đó, gia sẽ cho ngươivinh hiển lớn nhất thế gian. Bên tai tựa hồ còn quanh quẩn lời thề củanam nhân, giờ khắc này, tim Điềm Nhi mềm như mật đường bị nóng chảy.Nàng nhấc chân, bước lên bậc thang mây, từng bậc từng bậc hướng về phíahắn, Dận Chân đưa tay ra, hai vợ chồng nhìn nhau, đồng thời khẽ nở nụcười. Đợi sau khi Điềm Nhi đã an tọa trên Phượng ỷ, chúng khanh bên dưới lập tức đồng thanh khấu bái hô: “Tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Nhìn biển người đông nghìn nghịt quỳ bên dưới, trong lòng Điềm Nhi không khỏi có chút khẩntrương, trong quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297535/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.