Thế cục trong kinh thành phát triển vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người, chỉ ngắn ngủn trong vòng hai ngày, đã vụt chuyển biến xấu. Trong cơn tuyệt vọng, đámbách tính không nhà để về kia đã bắt đầu có xu hướng bạo động. Đã cónhiều thương gia bị phá bị cướp, đám bạo dân vừa nếm được chút lợi lộc,lại thêm dưới sự châm ngòi của một vài kẻ có ý đồ xấu, càng thêm khôngchút kiêng dè. Hiện tại trong kinh thành, nhà nhà đều đóng kín cửa, mộtloại cảm giác bất an ngùn ngụt phiêu đãng trong mọi ngõ ngách kinhthành.
Trăng lạnh như sương, gió bấc gào thét.
Điềm Nhikhép hờ mắt ngả lưng tựa trên gối mềm, trong khoảng thời gian này nàngthật sự rất mệt mỏi, đã rất lâu không được nghỉ ngơi một chút rồi. Cótiếng bước chân rất nhỏ vang lên bên tai, Điềm Nhi hơi mở mắt ra, liềnnhìn thấy là San Hô đang đắp tấm chăn mỏng lên người mình.
“Đánh thức chủ tử rồi!” San Hô vẻ mặt xin lỗi.
Điềm Nhi lắc lắc đầu, ngồi dậy, kéo tay nàng qua nói: “Đã trễ thế này, saocòn chưa ngủ, em bây giờ cũng đã là người mang thai rồi. Nên sớm đi nghỉ ngơi mới phải.” Kinh thành náo loạn, hiện tại Thịnh hộ vệ canh giữtrong vương phủ liên tục mấy đêm liền, trong nhà không người chiếu cố.Điềm Nhi cũng lo lắng cho San Hô, bèn dứt khoát kêu người đón đến đây.
San Hô ngồi xuống cạnh Điềm Nhi, từ trong tay áo lấy ra tấm khăn tay, cẩn thận lau khóe mắt chủ tử.
Mãi đến lúc này, Điềm Nhi mới phản ứng được, nguyên lai là mình khóc a!
“Chủ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297517/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.