Oán khí trong lờinói của Điềm Nhi, làm sao Thái tử Dận Nhưng không cảm giác được, dù saoviệc này suy cho cùng là con mình không phải, vì chuyện này mà ngay cảHoàng a mã cũng trách mắng hắn một trận. Thế nên lúc này, trên mặt Tháitử bày ra vẻ nghiêm khắc, quay đầu nói với một cậu bé tuổi tầm **:“Hoằng Yến, còn không mau lại đây bồi lễ với Tứ thẩm thẩm ngươi.”
(** đoạn này tác giả để như vậy, không chỉ một chỗ mà nhiều lắm, mấy chỗkhác mình còn đoán mò được, chứ tuổi thì sao đoán được hở trời ==’’)
“Hoằng, Hoằng Yến xin nhận lỗi với Tứ thẩm thẩm.” chỉ thấy cậu ta đi lên trước, không tình không nguyện khom người bái một cái, trong miệng nói: “Cũngdo cháu không cẩn thận, làm hại Hoằng Đán đệ đệ bị thương, nay xin nhậnlỗi với ngài tại đây.”
Nhìn đứa bé trai trước mắt, Điềm Nhi liềnnhớ tới hai vết thương trên đầu con trai, trong lòng vẫn tức giận nhưcũ, nhưng rốt cuộc cũng không nên mặt nặng mày nhẹ, tỏ thái độ với mộtđứa bé, vậy nên không nói ra câu tha thứ gì, chỉ hơi nghiêng người rangoài né tránh, nói với Thái tử Dận Nhưng: “Điện hạ, mời vào bên trong.”
Dận Nhưng quay đầu cười khổ với Dận Chân bên cạnh, nói: “Xem ra, trong lòng Tứ đệ muội vẫn còn oán trách a!”
“Hoằng Đán là trưởng tử của ta cùng phúc tấn.” Dận Chân lạnh nhạt nói: “Lầnnày Hoằng Đán bị thương, nàng như mất hết tinh thần, tâm tình lúc nàykhó tránh khỏi có chút bất ổn, mong Thái tử điện hạ chớ trách.” Nóixong, cũng làm động tác mời.
Dận Nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297510/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.