Bà Lam Yên đứng tưới hoa trước nhà thấy có chiếc ô tô dừng trước nhà, liền bỏ vòi nước xuống đến mở cổng. Lam rời đi khoảng 15 phút thì Quang đến. Xe hạ kính sao xuống, anh nghiêng đầu ra cửa hỏi ông Quốc có nhà không, nhận ra anh nên bà vui vẻ chỉ tay vào nhà nói ông đang xem tivi bên trong.
Xe dừng lại trong sân, chú Dĩ và Quang bước xuống trước, tay có cầm theo một số trái cây làm quà đến thăm.
Ông Quốc vừa định đứng lên đi lên lầu nghỉ ngơi thì thấy hai người họ đến, hai bên chào hỏi lẫn nhau sau đó ông mời hai người ngồi xuống ghế nói chuyện.
“Bác vẫn khỏe chứ?”
“Khỏe, khỏe, nào ngồi xuống đây nói chuyện! Hai người đến thăm là tôi vui rồi đâu cần mang theo quà chứ.”
Anh đặt trái cây lên bàn ngồi đối diện ông.
“Con nghe nói bác bị ung thư, sao bác không đi viện?”
Ông thoáng nở nụ cười, lấy ly ra, cầm ấm châm trà.
“Tuần sau bác đi rồi, hai người đi đường xa tới đây chỉ để thăm tôi thôi sao?”
Quang mãi nhìn xung quanh để tìm Lam, ngoài sân không thấy xe cô ấy, anh ngờ vực có khi nào bản thân đã đoán sai. Chú Dĩ thấy vậy nên trả lời thay:
“Chúng tôi nghe nói anh bệnh nên gác lại công việc đến đây xem sao. Giờ anh thấy trong người thế nào, có đau nhức gì không?”
Ông đặt cho mỗi người một ly trà, dựa lưng vào ghế thổi ly trà trong tay.
“Chỉ thi thoảng lại đau đầu thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548806/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.