Ngẫm nghĩ một lát cô cũng đồng ý với Quang.
“Đúng là có thể đồng tình với Trần Gia Phong, nhưng dù sao anh ta cũng đã giết vợ của mình, và còn đâm cô ta chín nhát nữa. Vụ án này đã chấn động đến cả xã hội.”
Quang bật lưỡi phẩy tay xem nhẹ điều Lam nói, anh cho rằng không nghiêm trọng như những gì cô ấy nói.
“Điều đúng không phải luôn phổ biến và điều phổ biến không phải luôn luôn đúng. Mặc kệ mọi người nghĩ sao, mình cứ việc kiên định là được!”
Vốn tỉ mỉ và chu đáo cô làm gì cũng tính trước lo sau nên khó có thể đồng tình với quan điểm của anh.
“Nếu bây giờ buộc tội anh ta ngộ sát… thì tôi e là bị mọi người chỉ trích, cho nên tôi không những phải thắng mà phải cho mọi người biết… Sự thật của vụ án này.”
Câu nói của Lam nghe như giải thích cũng giống như tuyên chiến.
“Tôi rất hiểu lý lẽ của cô, nhưng mong cô hãy suy nghĩ lại lý lẽ của tôi!”
Lam đưa ngón trỏ về phía anh.
“Có vài việc tôi muốn nhắc nhở, anh làm như vậy không có ít đâu! Thời hạn tố giác tội ngộ sát có giới hạn…
Cô hạ tay xuống quay qua nhìn Quang khuyên:
“Nếu Hội đồng xét xử thấy nghiêm trọng, thì có thể phán chung thân. Tới lúc đó anh cũng chỉ uống công sức thôi!”
Quang cứ mãi nhìn cô chứ chẳng nói gì, Lam bất giác đưa tay sờ lên mặt, rồi nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc.
“Chi bằng anh bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548785/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.