Khi thấy Lam vào tư thế, hai người họ đã chú tâm theo dõi, trên môi bất giác xuất hiện nụ cười. Lam thì không biết đến sự hiện diện của hai người nên vẫn tập trung đánh bóng.
Ông Quốc nhìn con gái có vẻ tự hào, dù chuyên nghiệp hay mới chơi thì với khoảng cách này là quá dễ dàng, ông tự tin con gái mình thừa sức để đánh vào lỗ.
Quang một tay đặt trước ngực tay kia vuốt cằm quay qua nói với ông Quốc.
“Trông rất chuyên nghiệp.”
Ông mỉm cười rạng rỡ và đôi mắt tràn đầy hy vọng. Nhưng sau đó khi chơi golf ở cự ly gần, bóng chỉ cách lỗ 1m, đánh vào lỗ “dễ như ăn cháo” nhưng cô dùng lực quá mạnh ở tay và bóng bay tới 5- 6m.
Nụ cười trên môi ông và Quang chợt tắt lịm, họ lúng túng nhìn nhau. Có lẽ Quang muốn rút lại lời vừa nói, mà xấu hổ nhất có lẽ là ông Quốc, cô ấy không chơi giỏi như ông nghĩ. Sau đó Quang vội chữa ngượng:
“Không sao, cú đánh đầu tiên có thể chưa quen, nhưng cú thứ hai chắc chắn sẽ thành công.”
Hai người lại chờ đợi, Lam đặt quả bóng mới lên điểm phát bóng, sau đó tập trung cao độ, cú đánh khá hoàn hảo nhưng đáng tiếc, quả bóng đã rơi vào lỗ và bật ra ngoài khiến cả hai đều trợn tròn mắt và ngạc nhiên.
“Sao có thể như vậy?”
Bóng rõ ràng đã đi vào lỗ nhưng bật trở lại. Đã lâu rồi hai người không thấy điều đó xảy ra, nhưng đôi khi đó là cách nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548784/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.