Mất ngủ nhiều ngày khiến cô cảm thấy thật tệ, sức khỏe tinh thần, tâm hồn thể xác kiệt quệ sa sút thấy rõ.
Lam thừa nhận mình là một đứa trẻ nội tâm, cô lưu giữ những cảm xúc mà không thể giãi bày, nỗi đau khổ khó thể xóa nhòa và những khát khao từ tận đáy lòng. Nếu như từ nhỏ đã sống trong hạnh phúc, vậy thì cô sẽ nhìn thế giới một cách cởi mở lạc quan, còn nếu như lúc nhỏ có quá nhiều kí ức tiêu cực… Vậy thì sẽ rơi vào trạng thái bị thương và chán nản.
Lam kể trước giờ cô ấy đều không dám mở lời đòi hỏi những gì bản thân thích, lúc đi học chỉ vì sợ cúi người buộc dây giày mà bạn bè không đợi mình, cô cứ thế đi lỏng lẻo khó khăn cho đến khi tự mình vấp phải dây rồi té ngã.
Bạn bè quay lại không những không giúp đỡ mà còn cười nhạo, coi cô như trò đùa. Lam vừa bị đau vừa bị sỉ nhục, cô đứng dậy lau nước mắt và bị bạn bè chế giễu là “đồ mít ướt” cụm từ chỉ những người yếu lòng, mau nước mắt, mà không biết cô đã vì họ mà buộc bản thân vào tình huống khó xử như vậy.
Quang nói đều do Lam không bỏ được những chấp niệm trong lòng, nên mang đến cho mình quá nhiều gánh nặng không cần thiết, những đau khổ đó đều do cộ tự làm khó bản thân mà ra.
“Nếu như luôn vì một chuyện nhỏ mà rối rắm trong lòng như vậy sẽ rất mệt mỏi, để bản thân có tâm tình tốt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548779/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.