"Em…Chỉ nghĩ rằng là uống nước có thể đỡ đi được chút thôi."
Cửu Ly nghe vậy cũng không biết trả lời ra sao chỉ có thể nói.
"Em cũng nghe chị nói rồi đúng không? Viên linh đan đang ở trong cơ thể em nó không dễ để dập tắt được đâu nước mà con người thường uống cũng vậy, chỉ để như vậy thôi có uống bao nhiêu đi chăng nữa nó vẫn sẽ vậy, không có thứ gì có thể dập tắt được nó ."
Nhã Phong nghe những gì cô nói im lặng một lúc mà hỏi.
"Vậy…Khi nào em có thể lấy được viên linh đan này ra khỏi người em được vậy chị?"
Nữ nhân nhắm mặt lại vẻ mặt không chút biểu cảm mà nói.
"Không có cách nếu muốn em chỉ có thể ở đây thôi, xem xét và tìm cách giải quyết với cả theo chị nên đến đây mà ở."
"Tại sao?"
"Vì viên linh đan tất cả cũng đều vì nó nếu không chị cũng chẳng cần."
Nói rồi cô liền rời đi để mình Nhã Phong ở trên cầu thang, thấy bóng dáng vừa rồi còn đang ở chỗ mình bây giờ không thấy đâu anh có chút thất vọng nhưng cũng chỉ đành im lặng.
’Cô ấy…không biết mình nên nói như nào đây?'
Đợi sau khi nam nhân rời khỏi nhà mình Cửu Ly ở trên phòng quan sát mọi thứ, vẻ mặt không chút quan tâm nhưng ánh mắt vẫn nhìn bóng dáng của anh.
’Ra đây là việc mà nhân loại luôn quan tâm tới nhau là đây sao?'
Không biết nhìn được bao lâu từ đâu giọng nói trầm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ra-la-ho-yeu/2832452/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.