Viên kẹo thứ bảy mươi chín
Vì vừa kết thúc kỳ thi giữa kỳ, nên Đại học B – một ngôi trường rất có nhân tính – đã cho sinh viên nghỉ một ngày, là ngày thứ Hai này.
Thư Điềm mở mắt, đảo mắt một lúc, bỗng dưng cô nghĩ đến chuyện hôm nay là thứ Hai, đầu óc cô vẫn chưa bắt đầu khởi động, chưa nhớ ra được chuyện thứ Hai được nghỉ. Nhưng cô cũng chẳng hề có ý nghĩ như là “Cúp tiết mất rồi, chết rồi, chết rồi”.
Ký ức quay trở lại, giờ đây, trong đầu cô chỉ còn lại bốn chữ thôi.
Xấu, hổ, quá, đi.
Tối qua… thật sự là xấu hổ quá đi mất!
Hình như là cô đã ngủ một giấc cho đến tận trưa, trong nhà tắm có tiếng nước chảy.
Mọi thứ đều vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến mức đáng ghét như thế.
Thư Điềm từ từ ngồi dậy.
Cô nhìn bộ đồ ngủ bình thường đã được thay mới trên người mình, cô thò đầu ra bên ngoài, nhìn quanh tấm thảm một lát.
… Cũng không có bộ quần áo kia.
May quá.
Nếu không thì, cô sợ mình không kiềm chế được mà cắt nát nó ra.
Sau khi Giang Dịch đi ra thì anh thấy cô đang nằm im trên giường, mắt thì nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Bây giờ, vừa nhìn thấy cô là anh sẽ không nhịn được mà nhớ đến… thỏ con tối qua.
Chỗ bị lộ còn nhiều hơn cả chỗ có vải, màu trắng, vải nhung mềm mềm, vừa đáng yêu mà cũng vừa quyến rũ, từ đầu đến chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3514401/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.