Viên kẹo thứ bảy mươi tám
Bọn họ cũng đã về căn hộ được một lúc lâu rồi, cũng tắm rửa xong xuôi, đồ ngủ cũng đã thay ra luôn rồi.
Cả người Thư Điềm cứng ngắc, cảm nhận được đôi môi anh đang chạm bên má của mình, cô không kìm được mà nuốt một ngụm nước bọt xuống.
Anh đang hỏi… có lợi ích gì cho cô không.
Không đúng.
Trọng tâm của lời anh nói phải làm ở câu trước mới đúng.
Gọi anh trai… đi.
Cô nhớ, vào cái lần mà họ ngủ chung hồi cấp ba, anh cũng nói mấy lời tương tự như thế này, chẳng qua là, hình như lần này còn “bạo dạn” hơn lần đó một chút.
Nói vậy là, từ năm lớp mười đó là đã có thể nhìn ra được cái “tiềm năng” cợt nhả này của anh rồi.
Chẳng qua là do khi đó bọn họ chỉ mới ở bên nhau có mấy tháng thôi, chắc là anh… không tiện lắm, cũng không thể thể hiện hết kỹ năng.
Bây giờ.
Người này đã quên mất cách viết của mấy từ như là “mặt mũi”, “liêm sỉ” thật rồi.
Bất kể khi nào, bất kể nơi đâu, anh đều có thể “phóng điện” một cách hết sức tùy tiện như thế, có thể “thả thính” cô đến nỗi làm cho mặt mày của cô đỏ bừng lên như gấc.
“…”
Thư Điềm cắn răng.
Anh không còn là chàng thiếu niên trong sáng đến cả tỏ tình cũng cần cô phải ép, phải hướng dẫn, phải vừa dỗ dành vừa lừa gạt thì mới chịu nói ra câu “Anh thích em” kia nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3514086/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.