Hôm trước, sau khi về từ nhà Giang Dịch, Thư Điềm đã phải năn nỉ bà Lương rất lâu rồi cuối cùng bà Lương mới đồng ý cho cô đạp xe đến trường cùng với Giang Dịch.
Tuy Lương Vận vẫn cảm thấy không an toàn, như dù sao thì cũng có thể coi là bà đã nhìn Giang Dịch lớn khôn, hai đứa đi cùng nhau, mà trường còn cách nhà không xa, nên bà mới yên tâm hơn đôi phần.
Ngày đầu tiên đến trường.
Phải đến trường lúc tám giờ, bảy giờ Thư Điềm thức dậy, cô ăn sáng xong xuôi hết rồi mà vẫn chưa đến bảy rưỡi, cô chỉ vừa mới đặt tay lên chuông cửa nhà Giang Dịch, còn chưa kịp ấn, mà cửa đã được người bên trong mở ra.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều sững sờ.
Vẫn là Thư Điềm lên tiếng trước: “Anh Giang Dịch, chào buổi sáng anh nhé.”
Giang Dịch chớp mắt nhìn cô một cái, có lẽ là do không quen thức dậy vào giờ này, nên khuôn mặt anh vẫn còn vẻ mờ mịt của người vừa mới tỉnh ngủ.
“Ừ, chào buổi sáng.” Giọng mũi nặng như bị cảm vậy, còn hơi khàn nữa, nghe không khác là bao so với hôm trước cô đến nhà anh.
Mất một khoảng thời gian ngắn để tầm mắt Giang Dịch trở nên rõ ràng hơn, rồi anh xoay người đóng cửa lại: “Đi thôi.”
Chiếc xe đạp mà Thư Điềm dùng khi còn nhỏ đã bị vứt đi trong lúc nhà cô chuyển nhà, sau khi quyết định là sẽ đi học cùng với Giang Dịch, bố mẹ cô đã mua một chiếc xe đạp màu trắng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3455782/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.