" Có gì!? " mặt cậu ấy có chút khó hiểu
" Tối mai cậu sẽ biết...nha! " nó nheo một bên mắt,nở nụ cười xinh đẹp
Cậu ấy liếc nhìn cái mặt đang phởn như ruồi của cô....Haiz! Mà thôi, miễn cô ấy vui là được.
[•••]
Buổi chiều đẹp trời tại biệt thự trắng nhà cô ấy
" Mặc cái gì đây! " Yuna đứng trước tủ đồ chỉ toàn quần với áo, chỉ toàn trắng với đen, ngoài ra không hề có một cái váy ngắn nào, phân vân gãi đầu....
" Không có cái váy nào hết... " Lặng lẽ thở dài, khuôn mặt thể hiện sự bất lực.
Mà cũng lạ thật, từ nhỏ đến lớn chẳng bao giờ mặc váy trừ những lúc đi học. Ở ngoài hay trong nhà chỉ toàn quần với quần...
Cúi mặt xuống đóng sầm cửa tủ lại, xoay người ngã lưng lên giường, ánh mắt hướng lên nhìn trần nhà...
" Tích tắc! "
Một phút
" Tích tắc! "
Hai phút
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua, mà đến giớ thật sự không còn bộ nào để mặc đi dự tiệc! Mặc quần với áo thì nhục mặt chết, đào hố chui xuống cho rồi... Bởi vậy, ta nói "nước tới chân mới nhảy "
Cô khẽ chau mày, ngồi phắt dậy, nhanh tay lấy thẻ tín dụng cất cẩn thận trong hộp gỗ...Không còn cách nào khác, đành hi sinh tiền để dành cộng với tiền hàng tháng cắn răng đi mua đồ....
Nước mắt muốn rơi lắm nhưng mà cố nhịn, sau này kiếm lại cũng được.
Cất nhanh thẻ tín dụng vào bóp, nhanh chóng xuống dưới nhà và nhờ quản gia chở đến ngân hàng rút tiền. Cô cấp tốc đễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-trum-truong/16068/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.