Ngày hôm sau, mắt anh nhấp nháy tỉnh dậy trên giường, nhìn qua thấy Mộ Giao ngồi bên cạnh, cô lo lắng hỏi.
“A Hỷ ngươi thấy sao rồi? suýt nữa thì ngươi mất mạng rồi biết không? ngươi có biết là làm ta lo cho ngươi lắm không hả?”
Anh ngồi dậy giọng trầm buồn.“Tôi xin lỗi, tôi hứa từ nay sẽ không làm cô phải lo lắng nữa!”
Mộ Giao chỉ tay vào thái dương của anh mỉm cười
“Hứa đó! sao này không làm cho ta lo lắng nữa!”
Anh nở nụ cười đáp.“Ùm!”
Anh bước chân xuống giường,thay vào bộ quần áo khác bước đi ra ngoài khu vườn hoa,ông John đang đứng ngắm nhìn hoa Khổng Tú Quỳnh,tay cầm bút vẽ lên giấy, nhìn ông giống như một danh họa, anh vui vẻ bước đi tới cất giọng lên.
“Chào ông John!”
Ông ấy vừa nhìn thấy anh, thì nghiêng đầu liếc mắt ra lệnh cho người hầu đứng cạnh bên, anh ta nhưng hiểu ý của ông gặt đầu lại bước đi tới chỗ anh lấy từ trong cặp ra một phong bì, anh không hiểu bên trong là gì cứ mở ra xem thế nào anh lấy ra một tờ giấy nhìn vào chữ, thì ngạc nhiên bảo.
"Đây là… "
Ông ấy vui vẻ ôn hòa cất giọng lên.
“Đúng là hợp đồng của tôi với cậu, tôi chưa bao giờ thấy có người nào to gan như cậu, rất khá đấy!”
Anh mừng rỡ vậy là anh không làm cho ba thất vọng về mình, anh ôn hòa đáp.
“Cảm ơn ông,mà ông biết tiếng việt sao?”
Ông ấy tươi cười đáp.“Tôi có học một chút, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548856/chuong-26.html