Tiếng bánh xe lửa kêu xình xịch,Lâm Hỷ ngồi trên ghế nhìn ra cửa sổ xe lửa, tuyến đường sắt đi Bến Nghé, từng đồng ruộng nước mênh mông,từng đàn nghé đang ăn cỏ dưới ruộng nước,
Sau khi hỏi thăm về bà đỡ được biết là, sau khi bà ba qua đời cách vài ngày, bà ta dọn nhà đi ra ngoài Bến Nghé, Anh quay đầu lại nhìn về phía trước, Mộ Giao ngồi cạnh bên tươi cười cất giọng vui vẻ
“A Hỷ à, con ngựa sắt này chạy nhanh thật đấy”
Anh liếc mắt nhìn qua cô, giọng điệu mệt mỏi phân trần. “Không phải ngựa sắt,mà là xe lửa”
Cô cảm thấy khó hiểu nghiêng đầu qua thắc mắc hỏi. “Tại sao gọi là xe lửa?”
Anh gãy đầu phải giải thích sao cho cô ấy hiểu, giọng anh điềm đạm. “Cứ gọi là xe lửa, đừng có thắc mắc nữa”
“Ùm” Cô gặt đầu đồng ý, tiếng còi xe lửa vang lên rồi dừng lại,anh rời toa tàu bước đi ra ngoài đường phố xá đông đúc, trên bầu trời xanh một chiếc máy bay ngang qua,Cô đưa tay lên chỉ giọng đầy ngạc nhiên
“A Hỷ à,con chim sắt lớn quá chừng luôn kìa!”
Anh ngước nhìn lên trời thở dài bảo. “Là máy bay đó cô nương ơi”
Cô ngạc nhiên giọng ngơ ngác hỏi. “A Hỷ à, ở trần gian này mỗi một thứ đều có tên rất kỳ lạ”
A Hỷ quay người lại bước đi tới ôn hòa gọi.
“Chúng ta đi thôi”
Dựa theo địa chỉ được cho ghi lại trên giấy, anh cầm nó đi hỏi thăm những người dân lân cận,anh bước tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548848/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.