Trời bắt đầu chuyển sang màu vàng nhạt nắng, bên trong tiệm Phùng Hưng ký ông Triệu đứng khoang hai tay lại, lườm mắt nhìn anh không hài lòng
“ Lại xin nghỉ?”
Ông ta ngồi xuống ghế giọng khó chịu
“Được thôi, nhưng mà cậu nghỉ bao nhiêu, thì tôi trừ vào lương của cậu bấy nhiêu, hãy nhớ là cậu mà nghỉ nhiều thì tháng này cậu khỏi ăn cơm!”
A Hỷ anh hướng mắt nhìn ông ta, trong lòng không vui anh gật đầu đáp. “Tôi biết rồi”
Bước ra khỏi tiệm, anh từng bước đi trên đường phố vừa đi vừa nghĩ” không biết cô ấy mua sắm như thế nào? mà vẫn chưa thấy đâu cả?đừng có nói là lo mua sắm quên luôn chuyện cần làm”
Mộ giao từ phía sau bước đi tới cất giọng gọi
“A Hỷ à!”
Anh quay lại nhìn thấy Mộ giao trong dáng vẻ thật lạ lẫm trong bộ váy màu vàng nhàn nhạt, làm anh có chút thơ thẩn, Cô xoay người một vòng nhẹ nhàng đứng lại tươi cười cô dịu dàng hỏi
“Thấy ta thế nào hả A Hỷ?”
Anh ngại ngùng vội vàng gật đầu đáp nhẹ.”Hợp với cô lắm”
Anh quay người lại mà nói. “Đi thôi còn phải tới đường Trường xuân”
Mộ giao cô mỉm cười bước đi tới, cùng anh đi qua những con đường lớn,các quầy hàng bán rong làm cô mê mẩn,những cây chong chóng đủ màu sắc quay vòng theo gió,cô tròn xoe đôi mắt nhìn chong chóng quay,
Cô ngây thơ gọi.”Mua cho ta cái này đi A Hỷ!”
Anh thở dài bước tới đi tới bảo. “Chúng ta đang đi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548847/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.