Một buổi sáng đẹp trời, con phố đông đúc nhộn nhịp, Lâm Hỷ bước đi ngang qua dòng người nhìn vào mười ngón tay mình mà thở một hơi dài cất giọng mệt mỏi
“Mỗi ngày cứ gãy bàn tính, còn học nhớ các loại trà vừa đau đầu những ngón tay thì lại sưng”
Phương Dung bước đi bên cạnh nhìn qua anh lo lắng ánh mắt của anh ấy thâm quầng thiếu ngủ, cô cất giọng hỏi
“Anh ổn không?”
Anh tươi cười đáp
“Không sao chỉ bao nhiêu có đáng gì”
Cô chợt muốn nói ra một việc
“A Hỷ thật ra có việc này... “
Cô ngập ngừng lại nhìn anh mà nghĩ” A Hỷ đã mệt mỏi lắm rồi, nếu nói về việc cậu hai mỗi ngày qua nhà làm phiền thì mọi chuyện sẽ phiền phức thêm cứ xem cậu Hai như là không khí thì mọi chuyện sẽ êm thôi”
Anh gương mắt nhìn qua thắc mắc hỏi
“Chuyện gì thế phương Dung sao đang nói nữa chừng lại im lặng?”
Cô lắc đầu đáp lại
“Không có gì đâu chỉ vài việc nhỏ nhặt thôi”
Anh mỉm cười ôn hòa bảo
“Giờ thì anh phải tới Phùng Hưng ký rồi,anh đi đây”
Anh vội vàng đi nhanh về phía trước cô đứng nhìn anh mà gọi
“Đừng quá sức A Hỷ!”
“Anh biết rồi Phương Dung” anh vừa chạy vừa đáp lại
Cô đứng nhìn bóng dáng anh chạy hòa dòng người đông đúc mới quay đi về hướng khác, cô vừa bước về tới trước sân nhà, cậu Hai hai tay cầm cây thang cho anh nô bọc đang từ trên mái nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548842/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.