Buổi sáng sớm hôm sau, bên trong tiệm Phùng Hưng ký,ánh mắt ông trưởng quầy hằn học nhìn Lâm Hỷ quát tháo
“Cậu bị đuổi việc,chỉ có đi thu nợ mà cậu bỏ đi suốt cả ngày mà không có thu được cái gì cả”
Anh nhìn ông mà phân trần
“Không phải như vậy xin ông nghe tôi giải thích”
Ông ta hét lớn lên
“Không giải thích gì cả cút đi”
Tiếng ông Mã từ bên ngoài nói vọng tới
“Lão Triệu, Ai cho phép ông đuổi A Hỷ đi?”
Ông Mã từ ngoài tiệm bước vào đi tới, trưởng quầy ông ta ngạc nhiên bước tới cúi nở nụ cười nịnh nọt
“Ông Mã,sao ông tới đây mà không thông báo cho bọn hạ nhân chúng tôi biết để tôi còn ra đón”
Vừa nói ông kéo ghế ra,Ông Mã ngồi xuống ghế người làm bưng tách trà ra, ông ta cúi đầu mà nói
“Xin mời ông Mã uống trà”
Ông Mã liếc mắt nhìn ông ta không hài lòng, tay cầm tách trà lên thổi nhẹ uống một ít để tách trà xuống cất cao giọng
“A Hỷ là do tôi kêu tới nếu muốn đuổi, thì phải là do tôi đích thân tự đuổi, chứ không phải do ông tự ý quyết định”
“Tôi kêu A Hỷ tới đây học việc,chứ không phải đi thu nợ”
Ông ta xoa xoa hai bàn tay lại,nở nụ cười nịnh nọt gật đầu lia lịa
“Dạ dạ..tôi biết rồi thưa ông Mã”
Lâm Hỷ cúi đầu vui vẻ nói
“Cảm ơn,ông Mã”
“Ùm!” Ông Mã gật đầu đáp nhẹ.
....................
Viên trang Mã gia,cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548841/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.